Tờ mờ sáng những ngày giáp Tết, trên những nẻo đường từ TP.HCM tỏa ra các tỉnh miền Đông, miền Trung tấp nập người xe.
Tờ mờ sáng những ngày giáp Tết, trên những nẻo đường từ TP.HCM tỏa ra các tỉnh miền Đông, miền Trung tấp nập người xe. Xe nào cũng chất đầy hành lý, ước mong trở về và niềm vui sum họp năm mới. Chúng tôi cũng vác ba lô lên đường theo tiếng gọi của cơn gió mùa xuân, dự định men theo con đường ven biển từ Bà Rịa đến Phan Thiết, Phan Rang rồi ra Cam Ranh với tổng chiều dài khoảng 400 km.

< Vịnh Vĩnh Hy.

Dưới ảnh hưởng đợt thời tiết lạnh kỷ lục ở khu vực Đông Nam Bộ, ai nấy vừa chạy xe vừa co ro trong sương sớm. Tuyến đườ đã quá quen thuộc hôm nay cũng khác lạ với màn sương dày lãng đãng trên những cánh đồng xanh rì. Đường ven biển ngang qua Hồ Tràm, Hồ Cốc, hoa đào nở li ti phớt hồng sắc xuân.

< Cánh đồng xanh rì trải dài đến tận bờ biển.

Dự định dồn sức cho đoạn Phan Rang – Cam Ranh, chúng tôi đi thẳng ra Phan Thiết mà không nghỉ ở đâu quá lâu ngoài 20 phút ngắm hải đăng Kê Gà sừng sững trước biển trước gió. Sau khi dừng ăn trưa tại Phan Thiết, chúng tôi tiếp tục hành trình ngang qua những vùng thảo nguyên đỏ quạch, khô hạn đặc trưng của Bình Thuận.

< Đường ven biển từ Bàu Trắng đi Phan Rí Cửa.

Để đi tiếp ra Phan Rang, chúng tôi băng qua con đường ven biển mới hoàn thiện từ Bàu Trắng đi Phan Rí Cửa, dài hơn 50 km.

Đây là một trong những đoạn đường ấn tượng nhất chuyến đi. Đường tít tắp thênh thang, một bên là những đụn cát sa mạc trắng tinh, một bên là biển xanh mênh mông. Thỉnh thoảng bắt gặp vài nhóm du lịch bụi chạy ngang, hai bên cùng vẫy tay chào nhau, chúc nhau một hành trình an toàn, vui vẻ.

< Biển núi chập chùng.

Sau gần 3 giờ vật lộn ngả nghiêng với những cơn gió chướng của vùng đất Ninh Thuận, chúng tôi đến Phan Rang – Tháp Chàm, hòa mình vào không khí đón Tết rộn ràng của thành phố biển. Nào chợ Tết, nào phố hoa nhộn nhịp đến gần khuya, náo nhiệt chẳng kém gì Sài thành.

Tranh thủ nạp năng lượng đồng thời khám phá ẩm thực địa phương, chúng tôi đi một vòng thành phố thưởng thức vài món ngon đặc trưng của Phan Rang như bánh xèo, bánh căn, chả cuốn…Thấy không khí sum họp gia đình ấm cúng, tôi cũng nôn nao muốn hoàn thành chuyến đi đúng theo lịch trình để kịp quay về Sài Gòn đón Tết cùng gia đình.

Sáng hôm sau, thức dậy trong cái lạnh se se, chúng tôi ních đầy bụng bằng món bánh canh chả cá rồi lên đường, ngang qua bao nhiêu đồng muối, ruộng lúa, ruộng nho. Hầu hết mọi người đã nghỉ Tết, trên bao la cánh đồng chỉ còn tiếng gió lao xao.

Một trong những khám phá ấn tượng nhất trong hành trình lần này là Hang Rái – Ninh Thuận, cách Vịnh Vĩnh Hy khoảng 7km về phía Nam. Dù đã nhìn thấy địa điểm này từ trước qua tranh ảnh và thông tin trên Internet, chúng tôi cũng khá bối rối vì không xác định được chính xác vị trí, cũng không tìm thấy chỉ dẫn cụ thể gì trên đường. May sao có người dân địa phương hướng dẫn đến văn phòng Trung tâm giáo dục môi trường và dịch vụ môi trường Vườn quốc gia Núi Chúa, cũng là lối vào Hang Rái.

< Hang Rái, Ninh Thuận.

Qua mấy bậc thang đá, trước mắt chúng tôi là dải bờ biển vừa kỳ vĩ vừa hoang sơ với những chỏm đá núi ăn lan ra biển, trân mình chịu sóng dữ. Bị mài mòn qua tháng năm, rìa núi đá hình thành nên những hang động ngay sát bờ biển, cũng là nơi sinh sống của bầy rái cá, nguồn gốc của tên gọi Hang Rái.

Mùa này biển động sóng gầm khiến quan cảnh càng thêm ngoạn mục, là thời điểm lý tưởng nhất trong năm dành cho những ai muốn ghi lại những khoảnh khắc tuyệt vời của thiên nhiên.

< Đường DT702 từ Phan Rang đi Vịnh Vĩnh Hy.

Chụp ảnh chán chê, chúng tôi lại tiếp tục hành trình trên cung đường DT702 đi vịnh Vĩnh Hy, biển Bình Tiên, rồi rẽ vào bán đảo Bình Lập.

 Con đường ven biển DT702 đã được đầu tư, nâng cấp hiện đại, hòa nhịp với cảnh sắc thiên nhiên thơ mộng, đã trở thành cung đường “huyền thoại” mà bất cứ ai mê rong ruổi đường dài cũng nên trải nghiệm một lần. Cứ qua một cung đường đèo lại đến một vịnh biển, chúng tôi thật sự choáng ngợp trước những món quà mà thiên nhiên hào phóng ban tặng cho vùng biển miền Trung.

< Biển Bình Lập.

Thêm một bất ngờ nữa trong chuyến khám phá lần này, đó là những bãi biển hoang sơ, thơ mộng của bán đảo Bình Lập, thuộc xã Cam Lập, thành phố Cam Ranh. Chạy quanh co men theo những đường hẹp trong làng, chúng tôi dừng chân tại Bãi Ngang. Thấp thoáng ngoài kia, dưới bóng dừa là những vệt biển trong vắt màu ngọc bích. Đung đưa trên võng theo cơn gió chiều hiu hiu, tôi ngắm nhìn màu xanh quá dỗi dịu dàng của biển, xa xa là những ngọn đồi xanh rì của đảo Bình Hưng, Bình Ba.

Với tôi, niềm vui từ chuyến đi không chỉ là niềm vui khám phá hay giải trí, mà còn là hạnh phúc khi ngắm nhìn những miền quê hương tươi đẹp đón xuân thanh bình, thấy đất nước mình ngày càng hiện đại, đổi mới.

Theo Phúc An, Đông Du (Doanh Nhân Sàigòn)